Có hai ông bà già Ở góc đường xin tiền Bà gảy đờn ghi-ta Ông đánh măn-đô-liên
Hai mái đầu phơ bạc Nắng chiều chạm nét già Mắt dìu theo tiếng nhạc Chờ hảo tâm người qua
Hết bản ông nháy hiệu Bà mỉm cười nhìn ông Hai người cùng vào điệu Nhạc lảng vào đám đông
Giữa đường inh ỏi xe Quanh họ người đi dòng Vài người đứng lại nghe Tôi cho họ vài đồng
Tiền này là tiền ước Khi già dù nghèo giàu Hai đứa tôi vẫn được Thương yêu mãi cho nhau
(2010) |
Tôi làm nháp bài này vào mùa hè. Mầy thàng hè đó tôi thường thấy hai ông bà già người Tàu ngồi ở góc đường Michigan và Randolph giữa trung tâm thành phố Chicago. Bà thì gảy một nhạc cụ cổ truyền Trung Hoa, còn ông thì đánh mandolin. Hai người đánh những bản nhạc Tây Phương, nghe cũng hay hay lạ lạ.
ReplyDeleteBây giờ vào đông, tôi đăng bài này thì ở góc đường đó khí trời lạnh buốt. Tôi cầm theo máy hình định chụp nhưng cả mấy tuần nay không thấy hai ông bà nữa
Khi tôi làm bài thơ này tự nhiên tôi lại nhớ đến bài thơ Ông Đồ nổi tiếng của nhà thơ Vũ đình Liên. Tôi cón nhớ đọc bài thơ này lúc còn học trung học. Xin mời các bạn đọc lại bài thơ cúng chút tiểu sử của nhà thơ tại trang này.
ReplyDelete