Một vợ, một bồ, một đào nhí, Ba ả đàn bà cho ta hỷ Nếu phải bỏ hai để còn một Giữ luôn cả ba, đở suy nghĩ.
Vợ mà cằn nhằn, ra với bồ Ở bồ vài hôm, gọi đào sô Đào xài hết tiền, ta mắc nợ Ta lại quay về, xin lỗi vợ.
Vợ đá không cho ta ở nữa Dọn ra với bồ cũng qua ngày Bồ đi lấy chồng không chỗ chứa Không tiền đào nhí cũng cho bay.
Đời ta xắp xếp thế thượng phong Chờ con gái lớn nuôi lại cha Đừng tưởng ta thua lũ đàn bà Trời sinh ta thế, thế đàn ông!
(2010) |
|
Đọc mấy câu đầu chắc các bạn đều nghĩ đến bài thơ nỗi tiếng của cụ Tú Xương:
ReplyDeleteMột trà, một rượu, một đàn bà,
Ba cái lăng nhăng nó quấy ta
Chừa được cái nào hay cái nấy
Có chăng chừa rượu với chừa trà
Xin mời các bạn đọc tiễu sử của nhà thơ Tú Xương.
Không biết người xưa như thế nào, đời nay tôi qua vợ đọc trước rồi mới dám đăng thơ.
ReplyDelete