Thursday, November 25, 2010

Hôn Lạnh

Thành phố Chicago, thành phố gió
Má em đỏ và mắt em long lanh
Ôi em đẹp! Nè cho anh nói nhỏ
Tai em che, còn nghe nhịp tim anh?

Thành phố cao, những tòa nhà nhón gót
Gió từ trên nhào xuống đẩy chân đi
Em muốn té dựa vào anh muốn rớt
Cống vĩa hè, hai đứa cười ngô si

Trời mây mù, trời đẩy mây soi mặt
Xuống vũng nước, em đá anh ướt rồi
Chọc anh hả? Coi tay anh lạnh ngắt
Áp lên má, sờ lần đến đôi môi

Cho anh hôn giữa trời mây gió lộng
Cho anh hôn khi thời gian ngưng thở
Cho anh nồng bờ môi em lạnh cóng
Cho anh hôn nụ hôn tình muôn thuở

(2010)







2 comments:

  1. Thành phố Chicago còn được gọi là Windy City. Tôi đi làm ở Chicago Loop, mỗi ngày đi gần ba dặm dưới những tòa nhà cao chót vót. Những ngày gió mạnh, đi đến góc đường, gió thổi ào một cái tưởng bóc mình đi luôn. Các bạn muốn làm chim không cánh, xin mời đến thăm Chicago vào mùa đông.

    ReplyDelete
  2. Tôi làm bài thơ ngày 24 tháng 11, một ngày trước Thanksgiving của Mỹ. Bữa đó tôi đi làm, gặp một ngày trời ảm đạm, quá là gió dưới Chicago Loop. Bữa trước tôi ngẫu đọc bài thơ Còn Một Chút Gì Để Nhớ của nhà thơ VŨ HỮU ĐỊNH. (Qua phổ nhạc của Phạm Duy chắc ai cũng biết.) Pleiku "phố núi đầy sương" thì Chicago cũng có mây mù vậy.

    Tôi đi ngoài đường thấy vài cặp trai gái ôm nhau mà đi vào cơn gió. Tôi lại thấy hai ông bà già dựa vào nhau đi. Nghĩ mình cũng có người yêu ở nhà vậy.

    Có yêu, có gió, thế là đũ để đề tài một bài thơ.

    ReplyDelete