Em là con gái ba chồng
Anh mà thương đặng, cũng đừng chun vô
Chồng đầu ăn phở nhà bồ
Em cho theo dõi, bắt vồ quả tang
Luật sư em giỏi vô vàn
Chồng em chia của, giàu sang em xài
Chồng hai em thật bô giai
Nó đi nó mót tiền tài của em
Bô giai em cũng hết thèm
Khỏi nhà em đá, phút tem nó về
Thằng ba, mới gặp đã bề
Nó tuy già lão, giỏi nghề ái ân
Một hôm chung gối cùng chăn
Nó làm dữ quá, nó lăn cái đùng
Bây giờ em goá phụ chồng
Anh chưa có vợ, anh đừng chun vô
Em ơi, em chớ có lo
Anh đây dư giả, chục bồ phơi phơi
Bây giờ anh chán chuyện chơi
Anh mong có vợ, cuối đời với em
| |
Đến năm lớp sáu tôi mới học lớp Việt văn đầu tiên. Tôi còn nhớ bài chính tả đầu tiên của lớp là bài ca dao "Thách Cưới". Tôi nhớ tôi có hơn hai mươi lỗi do đó ăn luôn hai cái trứng vịt (00/20). Bài ca dao này bắt đầu bằng câu "Em là con gái nhà giàu". Tôi lấy bốn chữ đầu để làm bài thơ trên. Mời các bạn đọc lại bài ca dao:
ReplyDeleteThách Cưới
Em là con gái nhà giàu
Mẹ cha thách cưới ra màu sinh sao
Cưới em trăm tấm gấm đào
Một trăm hòn ngọc, hai mươi tám ông sao trên trời
Tráp tròn dẫn đủ trăm đôi
Ống thuốc bằng bạc, ống vôi bằng vàng
Sắm xe tứ mã đem sang
Để quan viên họ nhà nàng đưa dâu
Ba trăm nón Nghệ đội đầu
Một người một cái quạt Tàu thật xinh
Anh về sắm nhiễu Nghi Ðình
May chăn cho rộng ta mình đắp chung
Cưới em chín chĩnh mật ong
Mười cót xôi trắng, mười nong xôi vò
Cưới em tám vạn trâu bò
Bảy vạn dê lợn, chín vò rượu tăm
Lá đa mặt nguyệt hôm rằm
Răng nanh thằng Cuội, râu hàm Thiên Lôi
Gan ruồi mỡ muỗi cho tươi
Xin chàng chín chục con dơi góa chồng
Thách thế mới thỏa trong lòng
Chàng mà lo được thiếp cùng theo chân
Chữ "ăn phở" là tôi lấy từ bài thơ truyền khẩu ví vợ là cơm và bồ là phở:
ReplyDeleteSáng đèo cơm đi ăn phở.
Trưa hăm hở rước phở đi ăn cơm.
Chiều cơm về nhà cơm, phở về nhà phở.
Tối nằm với cơm, nghe thơm thơm mùi phở.
hoặc:
Vợ là cơm nguội của ta,
nhưng là phở tái của cha láng giềng
Chữ "phút tem" là tôi dịch âm chữ "food stamps" là chương trình trợ cắp lương thực ở Mỹ.
Tấm hình tôi mượn của anh Thái minh Trung có hòn đá nhọn đâm lên trời tượng trưng cho người con trai, và một thân cây tượng trưng cho cô con gái. Sau ba đời chồng, cây trịu hết lá.
ReplyDeleteBài thơ rất dí dỏm - LGK
DeleteRosie TuyetTrinh:
ReplyDeleteCô kia ba gã trong đời,
mà còn có kẻ lòng đòi kết duyên!
Vậy em ba lửa mất rồi,
hỏi Anh thằng đó là Người hay Tiên?
chị kia thì nói là điên ,
anh kia thì bảo là duyên con bò
ông kia sáu chục hỏi dò
chẳng hay con đó có bồ hay chưa !
Nó liền giả bộ nó thưa ,
dạ chưa em chả, nhưng ưa chục chàng
nó cho anh nó xếp hàng
súng kia nó tỉa một tràng sạch banh!