Mỗi lần ra sau vườn đem rác đổ
Là một lần được ngắm mấy vì sao
Mỗi con người số phận như có chỗ
Sao hàng triệu, số mình ở sao nào?
Một ngôi sao lấp lánh hơn đám sao
Chắc là sao minh tinh một cô gái
Sao muốn người để ý nên làm cao
Tôi đứng nhìn sao, nháy mắt trở lại
Có những ngôi sao của chuyện tình bỏ
Sao buồn mờ mờ trốn giữa mây tầng
Có phải sao khóc hay là sương cỏ
Mà tay tôi ướt lượm rác ngoài sân
Trăng là công chúa, sao là hiệp sĩ
Đêm nay trăng khuyết, sao bu si tình
Sao bao quanh nhưng sao nào được ý
Trăng quá kêu sa, sao vẫn một mình
Rác đổ xong rồi, đêm khí lành lạnh
Tôi trở vào nhà. Thôi chào ngàn sao
Vợ tôi chờ, ôm tôi - "Anh có lạnh?"
Khi vợ tôi cười, mắt lánh như sao.
|
vợ này thật dễ thương!!
ReplyDeleteĐốc Ngu có người bạn gởi một bài thơ cũng chủ đề "đổ rác".
ReplyDelete==================
Làm thơ đổ rác thì mình cũng có 1 bài góp vui để nhớ thời Cộng Sản mới vô miền nam, nhà nhà nuôi heo.
Đêm nay tôi đổ rác,
Gặp bà đứng ben gác,*
Bà chưởi cho một phát,
« Không rác lại phân heo ».
Tôi đành không khoác lác,
Để nhịn cho bà mát
Đổ tiếp thêm hôm khác.
Cũng rác và phân heo.
Võ Hùng Sơn
*Bên VN thời mấy năm 1975-80 rác bên khu rạp hát Quốc Thanh đổ vô ben lớn và có người gác.
==================