Em có đai hồng trốn tình yêu
Anh đây đai trắng thương em nhiều
Anh mơ chiến thắng bằng tình chiêu
Để em hoàn đai trở lại yêu
Em mang vành nón trốn tình yêu
Anh làm cơn gió thổi qua nhiều
Thổi qua mái tóc vọng lời kêu
Cho bay vành nón, em lại yêu
Em lên con tàu trốn tình yêu
Con tàu xìn xịch vào cô liêu
Anh cố chạy theo cố sức khều
Để ngừng tàu lại xuống em yêu
Và rồi em vẫn trốn tình yêu
Anh đây bỏ cuộc, ôm quanh hiu
Thế gian tự nhiên buồn hơn nhiều
Vì thêm một kẻ trốn tình yêu. |
|
|
Một lần đi tập võ về, tôi nghĩ hay là mình làm một bài thơ vừa có võ, vừa có yêu. Ngày xưa còn học ở đại học, mấy cô thường nói đai hồng của mấy cô bao giờ cũng thắng mấy đai võ của mấy chàng. Trộn hai ý đó, tôi viết câu đầu -- "Em có đai hồng trốn tình yêu".
ReplyDeleteTừ bạn Trung Thái:
ReplyDeleteCool. Bài thơ rất dễ thương. Sao mà đầu ốc you vần thơ nhiều thế!